The Last Samurai
Bộ phim khiến mình bỏ ngủ nguyên buổi trưa và nhịn cả cái Tô-i-rê vì không dám rời mắt khỏi màn hình.
The last Samurai-Samurai cuối cùng. Bạn nào học tiếng Nhật hoặc yêu thích tiếng Nhật và văn hóa Nhật nhất định phải xem một lần. Phim khiến mình nghèn nghẹn tức thở suốt hơn 2h đồng hồ bởi những vẻ đẹp của đất nước và con người xứ sở ấy. Đẹp trong từng nét mặt, nếp sống, trong từng bộ trang phục. Đẹp trong từng đường kiếm lại vừa đẹp trong từng cử chỉ cẩn mật âu yếm. Đẹp nơi từng thảo nguyên bát ngát, những rừng trúc xanh ngít, những khe suối róc rách và hồ nước trong veo. Đẹp trong cả những dáng ngựa ngã xuống, mồ hôi và máu tuôn ra trên những khuôn mặt lẫm liệt ngẩng cao đầu cho đến phút cuối cùng. Đẹp từ đứa bé nhỏ, thanh niên cho đến cụ già, từ nam đến nữ bởi những lý tưởng trong họ mà cái chết cũng không thể khuất phục- Bởi với họ, cái chết là thứ có thể được lựa chọn.
Bộ phim pha trộn nhiều cảm giác. Vừa có cái khốc liệt, đau thương của chiến tranh vừa có sự tình tứ nên thơ trong hồn người và cảnh vật. Không những cứng cỏi, ngang tàng, khí khái ngất trời mà còn dịu dàng, thấm đẫm yêu thương giữa con người với con người dù không cùng ngôn ngữ văn hóa. Phim mở ra trước mắt một Nhật Bản rộng mở thân thiện, nhưng cũng thăm thẳm sâu và trong ngan ngát, mang cái đẹp " Nhu bất nhược-Cường bất cương" của nước.Samurai cuối cùng hy sinh trên chiến địa trong tư thế quỳ, trước khi nhắm mắt vẫn ngắm nhìn rặng hoa anh đào mà cơn gió thổi qua như cơn mưa hoa-như nước mắt. Và bạn sẽ hiểu vì sao nước Nhật phát triển rực rỡ như ngày hôm nay. Đó chính là nhờ tinh thần được khắc trên thanh kiếm " Ta thuộc về người chiến binh biết kết hợp giữa truyền thống và tương lai". Nhật Bản là vậy, hiện đại và hào nhoáng, đi Tô-i-rê cái ấy cũng có máy móc rửa giùm...nhưng vẫn chưa bao giờ bỏ quên những giá trị truyền thống thâm trầm qua tháng năm, như thanh gươm càng mài càng sáng"
Kết thúc bộ phim là câu tuyên bố của Nhật Hoàng. " Mỗi quốc gia có một số mệnh của mình. Ta đã từng mơ thấy một Nhật Bản hợp nhất. Bây giờ chúng ta đã có đường sắt, có súng đại bác và Âu phục. Nhưng chúng ta không thể quên mình là ai, và không thể quên nguồn gốc của mình"
Khi nào thấy chán học tiếng Nhật, hãy mở phim này ra xem nhé. Bạn sẽ lại nhớ vì sao mình chọn ngành này và muốn chăm chỉ trở lại ngay thôi. Hứa đấy!
Thêm bình luận